Đừng dày vò thêm nữa
Ta mệt mỏi lắm rồi
Yêu làm gì nên tội
Mà đọa đày nhớ ơi!
Ngày tất bật ngược xuôi
Nhớ trốn đâu chẳng thấy
Đêm thinh lặng bốn bề
Nhớ âm thầm trỗi dậy
Ta đã nhớ một người
Lẽ ra không nên nhớ
Ta đã thương một người
Có duyên mà không nợ
Ai rồi cũng sẽ phải
Học quên đi một người
Dù đau đớn đến chết
Cũng phải đành vậy thôi
Đừng nhớ nữa tôi ơi
Cuồng điên và quay quắt
Nước mắt ngược đêm dài
Cõi lòng thêm se sắt ...
-Trà Hoa Nữ-
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét