Anh trở về lối cũ buổi chiều nay
Lòng chợt quắt quay
với trăm ngàn nỗi nhớ
Góc phố liêu xiêu tim mình rạn vỡ
Ôm ấp bóng hình... một thuở hoa niên
Anh đứng nhìn xác phượng rụng đầy hiên
Một tiếng ve ngân đưa anh về miền ký ức
Mùa Hạ thầm thì nửa hư, nửa thực
Ảo ảnh mơ hồ... ngờ vực mênh mông
Anh đợi giữa chiều. ..
hỏi em có về không!?
Sao để mình anh đếm đong hoài niệm
Anh ngắt vội một cánh bằng lăng tím
Để chờ em về... âu yếm lại mùa thương
Anh viết bài thơ tình đầy những vấn vương
Hong sắc nắng vàng bên đường ướp mật
Đó là tình yêu nồng nàn chân thật
Với cả muôn vàn... cung bậc lung linh
Anh giật mình với nỗi nhớ chênh vênh...!!!
Toàn Tâm Hòa
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét