Đã lâu lắm rồi người chẳng ghé thăm nhau
Vần thơ cũ bỏ ướt nhèm trong nỗi nhớ
Gió heo may về lùa từng đêm trăn trở
Nước mắt nhạt nhòa làm vỡ tiếng yêu thương
Đã lâu lắm rồi, người ơi có vấn vương
Kỷ niệm ngày xưa, con đường ta chung bước
Nắng, gió hanh hao nay rẽ hai lối ngược
Bỏ lại yêu thương mơ ước thủa dại khờ
Bao lâu rồi ...Người chẳng dệt vần thơ
Vôị vã bước qua trong hững hờ xa lạ
Giọt nước mắt ai lặng thầm rơi trên má
Người bỏ mặc người chẳng hóa giải niềm đau
Đã lâu lắm rồi, ta thiếu vắng bóng nhau
Chẳng còn có ai để lau khô dòng lệ
Tháng ngày vụt qua vô tình hay mặc kệ
Ai đó đi rồi, ai chẳng thể nào quên.
Đã lâu lắm rồi ...người còn nhớ một cái tên??
Hải Trần
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét