CÓ NHỮNG ĐIỀU CHẲNG THỂ NÓI RA
#Trà
Có những điều chẳng thể nói ra
Nhưng người này và người kia đều hiểu
Rằng cuộc đời này không thể thiếu
Yêu thương chẳng cần gọi tên...
Chấp nhận lặng im là điều phải học đầu tiên
Dẫu muốn lắm những cái nắm tay hay những lần hờn dỗi
Trái tim ngập tràn nhớ nhung quá đỗi
Nhưng người này hay người kia đều chẳng thể bắt đầu...
Vì cả hai chẳng thể thuộc về nhau
Mất bao lâu để đi về đích
Phải bao lâu mới đi hết đêm dài tịch mịch
Niềm tin lại quá mong manh...
Xin đừng hỏi sao lại có những người yêu quá chân thành
Yêu si mê và dại khờ nông nổi
Bởi chỉ có người này hay người kia mới hiểu
Câu chuyện trái tim chẳng có lời giải bao giờ...
Bởi vì cuộc đời chẳng đẹp như mơ
Chúng ta chọn cách yêu nhau không như những cặp đôi bình thường khác
Yêu chỉ là yêu thôi dẫu còn nhiều khao khát
Có những điều chẳng thể nói ra...
Bài đăng phổ biến
-
...
-
Có thể vợ mình ngày xưa cũng có một người yêu (Người ấy gọi vợ mình là người yêu cũ) Cũng như mình thôi , mình ngày xưa cũng thế ...
-
-
Em cảm ơn đời đã cho em được yêu Được chia sẻ với những gì anh có Được ước mơ và ngày đêm được nhớ Đến một người yêu nhất -...
11 tháng 6, 2019
Tình Câm
TÌNH CÂM
Em nhốt nỗi buồn xuống đáy trái tim
Giả lả nói cười như người đang hạnh phúc
Nghe trong tim niềm đau nhức buốt
Tái tê lòng!
Em yêu Người
Người có hiểu không?
Dẫu tình yêu muộn mằn đã qua thời con gái
Nhưng tình yêu vẫn như thời vụng dại
Rạo rực- bồi hồi- da diết lắm người ơi!
Em đau trong lòng...không dám để nước mắt rơi
Ai hiểu được mối tình câm chôn vùi trong nhung nhớ
Em và Người- có duyên không nợ
Nên hai phương trời khắc khoải nhớ về nhau!
Đêm nay trăng sẽ về đâu?
Em miên man âu sầu trong nỗi nhớ
Thèm được vùi ngực anh để lắng nghe hơi thở
Lại quặn lòng khi biết...chỉ là mơ!
Trà Hoa Nữ
Em nhốt nỗi buồn xuống đáy trái tim
Giả lả nói cười như người đang hạnh phúc
Nghe trong tim niềm đau nhức buốt
Tái tê lòng!
Em yêu Người
Người có hiểu không?
Dẫu tình yêu muộn mằn đã qua thời con gái
Nhưng tình yêu vẫn như thời vụng dại
Rạo rực- bồi hồi- da diết lắm người ơi!
Em đau trong lòng...không dám để nước mắt rơi
Ai hiểu được mối tình câm chôn vùi trong nhung nhớ
Em và Người- có duyên không nợ
Nên hai phương trời khắc khoải nhớ về nhau!
Đêm nay trăng sẽ về đâu?
Em miên man âu sầu trong nỗi nhớ
Thèm được vùi ngực anh để lắng nghe hơi thở
Lại quặn lòng khi biết...chỉ là mơ!
Trà Hoa Nữ
Em Con Ngốc
EM...CON NGỐC
Em hiểu rồi...em có nghĩa gì đâu?
Khi với anh em chẳng là tất cả
Em chẳng qua người dưng...xa lạ
Có quyền gì giận dỗi hờn ghen!
Trong tình yêu con gái vốn nhỏ nhen
Chỉ mong muốn người được yêu duy nhất
Chút ghen hờn trong em rất thật
Phút đắng lòng giọt nước mắt em rơi!
Em hiểu rồi...tất cả chỉ thế thôi
Anh mãi mãi cách xa tầm tay với
Em...con ngốc... dại khờ... nông nổi
Tin vào điều hư ảo của tình yêu!
Cứ kệ em bé nhỏ giữa trời chiều
Giang tay vớt trái tim hoang vỡ nát
Thời gian phôi pha tình kia phai nhạt
Chút ghen hờn...còn nghĩa lí gì đâu?
Trích tập thơ ĐÊM ĐÀN BÀ - Trà Hoa Nữ
Em hiểu rồi...em có nghĩa gì đâu?
Khi với anh em chẳng là tất cả
Em chẳng qua người dưng...xa lạ
Có quyền gì giận dỗi hờn ghen!
Trong tình yêu con gái vốn nhỏ nhen
Chỉ mong muốn người được yêu duy nhất
Chút ghen hờn trong em rất thật
Phút đắng lòng giọt nước mắt em rơi!
Em hiểu rồi...tất cả chỉ thế thôi
Anh mãi mãi cách xa tầm tay với
Em...con ngốc... dại khờ... nông nổi
Tin vào điều hư ảo của tình yêu!
Cứ kệ em bé nhỏ giữa trời chiều
Giang tay vớt trái tim hoang vỡ nát
Thời gian phôi pha tình kia phai nhạt
Chút ghen hờn...còn nghĩa lí gì đâu?
Trích tập thơ ĐÊM ĐÀN BÀ - Trà Hoa Nữ
Trăm Năm Là Bao Ngày ...
Có phải lặng im như thế
Là tìm cách để xa nhau
Có lẽ mình ta ngộ nhận
Nên tự tìm về nỗi đau
Như mặt hồ kia gợn sóng
Một chút loang tàn rồi thôi
Hòn đá kia dù trĩu nặng
Ném rồi chìm xuống đơn côi...
Nhủ lòng trăm lần: người bận
Người giữ cho ta bình yên
Ta chỉ là nhành Thạch Thảo
Xoè cánh muộn màng ngoài hiên
Muốn giận hờn mà đâu dám
Muốn buông lại sợ héo mòn
Nếu tim không còn yêu nữa
Đời chỉ còn là chấm son...
Dằn lòng giữa yêu và nhớ
Xót xa giữa nợ và duyên
Trăm năm là bao ngày nhỉ
Để đời học một chữ quên!
Thơ Trà Hoa Nữ
24 tháng 8, 2016
Đề Thơ Cho Giấc Mơ
Chỉ là
một giấc mơ thôi
Mà em khóc suốt từ hồi
đêm qua
Em mơ anh với người ta
Trong mưa
dẫm nát bông hoa tím buồn
Em sầu
nhạt phấn mờ son
Rủ mưa thương kiếp hoa còn thủy chung
Hoa rơi
phía cuối con đường
Em rơi
phía cuối yêu thương của người
Thoát nhiên
mưa bước vào đời
Để em
ướt cả một đời yêu nhau
Qua rồi
một giấc mộng đau
Em ngồi
ngơ ngẩn
mong cầu nắng lên!
7/2015 Thuận Ánh
p/s hình ảnh video kg phải là hình minh họa chỉ là bài hát có bản quyền nên bị tắt tiếng thôi ,huhuu tiếc cái công ngồi mày mò hì hụi làm quá .
một giấc mơ thôi
Mà em khóc suốt từ hồi
đêm qua
Em mơ anh với người ta
Trong mưa
dẫm nát bông hoa tím buồn
Em sầu
nhạt phấn mờ son
Rủ mưa thương kiếp hoa còn thủy chung
Hoa rơi
phía cuối con đường
Em rơi
phía cuối yêu thương của người
Thoát nhiên
mưa bước vào đời
Để em
ướt cả một đời yêu nhau
Qua rồi
một giấc mộng đau
Em ngồi
ngơ ngẩn
mong cầu nắng lên!
7/2015 Thuận Ánh
p/s hình ảnh video kg phải là hình minh họa chỉ là bài hát có bản quyền nên bị tắt tiếng thôi ,huhuu tiếc cái công ngồi mày mò hì hụi làm quá .
19 tháng 7, 2016
Du Em Ngày Xa Vắng
Em ngủ đi!
Con chim hót bên vườn
Nắng lấp lánh ngoài khung cửa sổ
Gió xạc xào khúc ru thời thiếu nữ
Em hãy ngủ đi!
Chiều dần buông trong mắt
Sao mắt sâu đến vậy?
Anh đã xa rồi!
Mắt chẳng còn nhìn thấy
Đừng u sầu! Hãy ngủ đi em!
Những nhớ và quên, lạnh lùng - nồng ấm...
Hãy để cơn mưa cuốn trôi hết muộn phiền.
Em cứ ngủ cho nắng hồng thêm má
Cho môi xinh mọng chín suốt mùa yêu.
Em hãy ngủ đi! Thương em biết bao nhiêu.
Thương nỗi nhớ chẳng gì đắp bù nổi
Thương trái tim vô tình đi lạc lối
Chẳng tìm ra đường về giữa hoang vắng mênh mông.
Ngủ đi em!
Nắng vẫn rất hồng
Chim vẫn hót, và gió vẫn xao xác
Anh vẫn ở đâu đây dù không nhìn thấy mặt
Trong một góc nhỏ nào nơi trái tim em!
Uyển Vy
Tự Nhiên
Tự nhiên lòng thấy bâng khuâng
Hay là tại chén rượu nồng mà say
Biết rằng người đấy ta đây
Mà sao giăng mắc như đầy buồng tơ
Biết rằng thơ chỉ là thơ
Mà sao ngơ ngẩn ngẩn ngơ cả chiều!
Hoàng Hôn Tim
Chùm Thơ XuantraArp
Đêm cuối tuần còn nhớ nhau không ?
Bởi gió đưa mưa về trong khắc khoải
Ánh trăng buồn còn theo mây đi mãi
Còn cô đơn hoang hoải một khung trời ....
Sao Mà Ngủ Được
Làm so ngủ được kìa em
gió kia cứ giật lá rèm ngẩn ngơ
Trăng buồn thả giọt bơ vơ
Thềm khuya vắng lặng câu thơ bồn chồn
Thả lòng cho tứ đang tuôn
Cồn cào thăm thẳm cuốn hồn vào mơ..
Khuôn trời khuya lại bơ phờ
Sao mà ngủ đc ...mắt lờ đờ ru ...
Cà Fe Một Mình
Cà fe một mình sóng sánh lắm em ơi!
Đêm đã xuống gói nỗi buồn vào đáy cốc
Thăm thẳm xa long lanh mắt ngọc
Lấp loáng bóng đèn thao thức phố nơi anh
Ca fe một minh...đơn côi chỉ riêng anh
Nay giọt đắng tí tích buồn nhưng ve vuốt niềm thao thiết ...
Đừng Buồn
Đừng buồn cùng gió với mây
Đừng rung rung với gió này ngàn sau
Đừng vì thảng thốt nơi đâu
Mà rơi giọt nắng vào câu thơ tình...
Đừng buồn vì của chúng mình
Mảnh trời riêng của bình yên ngọt ngào
Tình đời duyên đã nhẹ trao
Hai tay đã chọn đỡ vào ...xốn xang ...
xuantra Arp
Lan Man Giọt Nắng Cuối Hè
Anh co mình trong nắng hạ chiều nay
Đếm những đêm thâu và những ngày vất vả
Khi ngoài đường dòng người đi hối hả
Mà sao anh chẳng vội vã chút nào?
Phải chăng anh tham những ước mơ cao?
Hay vội bỏ qua lời ngọt ngào dễ mến?
Con đò ngang bao kẻ đi người đến
Dấu chân nào in trên bến sông quê.
Anh vẫn đang đi...anh vẫn chở về
Lục lại dấu xưa tìm lời thề bỏ sót
Khi anh vui ngắm trời cao chim hót
Khi chạnh buồn ngồi ngắm giọt mưa rơi.
Anh ẩn mình đi trên nẻo đường đời
Chẳng phải câm đâu chỉ bớt lời một chút
Để khi anh môt mình trong heo hút
Không phải giật mình và hẫng hụt đơn côi.
Phượng vĩ đỏ hoa lá đã xanh rồi
Con ve sầu giờ lại thôi kêu nữa
Anh lại trên con đường nắng lửa
Thu cận kề đợi hoa sữa thơm hương.
Cua Đồng Kinh Bắc
30 tháng 6, 2016
Mạng Buồn và Vui
Có lúc thu mình tôi không nhận nhắn tin
Có lúc thích lặng im tôi tắt đi hội thoại
Mạng là những điều khó lòng lèo lái
Là buồn vui lẫn lộn mỗi ngày qua
Mỗi account như mỗi một căn nhà
Có người đi qua ghé thăm vồn vã
Có kẻ đi qua dửng dưng xa lạ
Không một tiếng " Hi " , không một nụ cười
Mạng có phải chăng là một cuộc chơi ?
Kẻ được quá nhiều , người thua cháy túi
Kẻ toét miệng cười , người ôm buồn tủi
Tờ hóa đơn cuối tháng lại bằng nhau
Mạng cũng là đời có khác gì đâu
Bạn hữu làm quen mày tao chí tớ
Mạng cũng là nơi gái trai duyên nợ
Mạng cũng là nơi lòng hiểu được lòng
Mạng cũng là tất cả , cũng là không
Anh tắt máy với nỗi lòng ấm ức
Tôi tắt modem với nỗi lòng rạo rực
Mạng khiến bao người yêu ghét mỗi lần vô
Mạng là mỗi đêm mòn mỏi ngóng chờ
Mắt cứ đăm đăm mỗi lần kết nối
Là những dòng tin cuống cuồng gõ vội
Là những e-mail thấp thỏm trông chờ
Mạng là chiếc nôi của văn và thơ
Bao kẻ khô khan bỗng thành thi sỹ
Bao người thấy đời chán chường vô vị
Bỗng thành nhà văn , tâm sự nghẹn ngào
Mạng là nơi không thể nói " Vì sao ? "
Mỗi khi thức vì một điều nhỏ lắm
Mạng là nơi ta thấy lòng chợt ấm
Mỗi lúc đằng kia là ánh mắt nheo cười
Mạng là nỗi buồn trộn lẫn niềm vui
Mỗi khi đi xa thấy lòng chợt nhớ
Mạng - thế giới dịu dàng nho nhỏ
Ngày đêm loay hoay ra chán lại vào
Mạng là có lần trong giấc chiêm bao
Ai đó gọi tên account ai đó
Mạng là sau chiếc modem nho nhỏ
Có tiếng thở dài ngao ngán đêm khuya
Mạng là nơi tôi từng được sẻ chia
Những lúc cô đơn , những lần trống vắng
Mạng là nơi tôi một mình im lặng
Viết những dòng thơ gửi tặng bạn bè
Mạng là nhỏ thôi một cõi đi về
Chốn hư ảo giữa bộn bề đời thực
Là nơi tôi tìm giữa đêm về thao thức
Một niềm vui nào nho nhỏ xinh xinh .
Sưu tầm
|
29 tháng 6, 2016
27 tháng 6, 2016
26 tháng 6, 2016
Tuyển tập những ca khúc rất hay .
Tuyển tập các ca khúc mình yêu thích tự làm thành video ( chẳngg là đang học làm video mà hihii) lên hình ảnh kết hợp trong video kg có tính chất minh họa cả nhà đừng cười nhé ,Chúc mọi người nghe nhạc vui vẻ
23 tháng 6, 2016
Khoảng Trời Em Không Có Nắng Bao Giờ.
Em trở về với chính mình thôi
Lẻ loi cô đơn võ vàng từng đêm vắng
Người yêu em đâu mà dại khờ như nắng
Cứ hồn nhiên yêu như thể lần đầu!
Đau đến tận cùng lại chẳng thấy đau
Em câm nín mắt nhìn trống rỗng
Sao em mãi cứ hoài mơ mộng
Kiếm tìm chi ảo ảnh một tình yêu.
Em về với em...chiều lịm chết trong chiều
Tự cầm dao đâm ngực mình đau nhói
Làm sao quên những lời người đã nói
Anh bên bồi- em bên lở ...nông sâu...
Sông mải mê thao thiết chảy về đâu?
Đôi ta xuôi dòng định mệnh
Vẫn biết rằng sau mưa trời sẽ tạnh
Khoảng trời em không có nắng bao giờ!
-Trà Hoa Nữ-
Tình Thơ
TÌNH THƠ
Kết bạn giao lưu chẳng muộn giờ!
Giờ trao thơ phú trải vườn mơ
Mơ tình thi hữu luôn bền vững
Vững nghĩa nhân trần chẳng ngác ngơ
Ngơ ngẩn nai vàng đang bỡ ngỡ
Ngỡ ngàng suối mộng đã phai mờ
Mờ lu dĩ vãng lòng không nhạt
Nhạc trỗi xuân về đẹp ý thơ.
Đức Hạnh
22 tháng 6, 2016
Anh Sợ Một Ngày
Anh sợ một ngày trong hồi ức của anh
Tồn tại một cái tên mơ hồ không cảm xúc
Khi một tình yêu đến lưng chừng kết thúc
Hai kẻ từng rất thương ngờ vực cả chính mình...
Rất rõ ràng mà sao cứ đinh ninh
Có hay không chuyện chúng mình ngày đó?
Đã yêu rồi hay vẫn còn bỏ ngỏ?
Nếu đậm sâu sao chẳng thể nhớ gì...?

Anh sợ một ngày sau những chuyến đi
Anh ngơ ngác vì lạc chân đường cũ
Hình như có một người ở đâu trong quá khứ
Đã dựa vai anh chậm rãi bước qua rồi...

Anh lắc đầu, chỉ là sợ thế thôi
Nếu từng là một đôi, sao lại quên như thế?
Cuộc đời này vô vàn điều có thể...
Chỉ có một điều không thể.... là quên em
Hải Trần
21 tháng 6, 2016
Cuộc sống không giống cuộc đời !

Trong Cuộc Sống ...
Chúng ta không thể làm hài lòng tất cả mọi người
Cho nên ...Đừng vì để làm vừa lòng người khác...
Mà đánh mất chính mình .
Ai cũng có nguyên tắc và sự tự tôn riêng
Và tôi CŨNG THẾ ...Vì vậy mà . Đừng tưởng tôi hiền thì cho là tôi khờ khạo Tôi không nói và im lặng là tôi không biết Nên đối sử với tôi như vậy . Cái gì xảy ra cũng đều có nguyên do của nó (Tiên trách kỉ ,Hậu trách nhân) Chỉ có điều tôi không muốn nói ra mà thôi Tôi chọn cách im lặng và rút lui Nếu bạn thật sự khôn ngoan bạn sẽ tự hiểu Tôi không có trách nhiệm phải thanh minh với những người xung quanh Bởi vì không cần thiết vì tôi biết ,người xung quanh cũng biết Chỉ có bạn là đã biết có biết nhưng giả vờ như không biết mà thôi ...
Cuộc Sống không có cát sê đâu
Nên không cần phải diễn
|
Ảo Ảnh Cuộc Tình
Em muốn quay về nơi ấy có anh
Khi chiều hoàng hôn buông mành tắt nắng
Trong không gian im lìm và tĩnh lặng
Hòa quyện hương đêm ngây ngất nồng nàn
Lời yêu thương nghe sao quá chứa chan
Ru tình em vào vầng trăng đêm hạ
Mình gặp nhau thân quen mà xa lạ
Giây phút vỡ òa nói chẳng nên câu
Bốn mắt nhìn nhau lâu và thật lâu...
Tim thổn thức sao thấy lòng run quá
Bức chân dung mang hình anh khắc họa
Người em thương em mong đợi từng ngày
Phút sao lòng tim quay quắt lắc lay
Anh hiện hữu nơi đây bằng xương thịt
Ánh mắt thân thương nụ cười tha thiết
Em dấu mình lặng lẽ nước mắt rơi
Bởi thương yêu nên chẳng muốn xa dời
Lòng tự nhủ phải chăng là duyên nợ ?
Dấu ấn nơi đây ngày đầu gặp gỡ
Tấm chân tình em dành trọn cho anh
Cuộc tình này em biết quá mong manh
Nhưng em kệ thác mình cho số phận
Yêu anh rồi em không hề hối hận
Dẫu bên mình anh đâu của riêng em
Bao ngày qua tình anh đó đan xen
" Trong đôi mắt em anh là tất cả"
Mặc dòng đời cứ trôi đi nghiệt ngã
Em vẫn yêu, yêu đến trọn kiếp này
Người ạ......
Phạm Hòa
Cõ Lẽ Người Đã Quên.
Có Lẽ Người Đã Quên
Có lẽ, người đã quên
Những tình yêu thuở trước
Con đường và mộng ước
Thuở hai đứa quen nhau
Có lẽ giờ đã xa
Mùa thu vàng gió nhẹ
Lá thu cùng hương cỏ
Mặt hồ phẳng như gương
Có lẽ chỉ mùa đông
Gió về nghe giá buốt
Tuyết phủ trắng ngập đường
Ai nhớ người năm trước
Có lẽ và có lẽ
Người hẳn đã quên ta
Có lẽ và có lẽ
Ta mãi nhớ người ta
VÀ TIẾP TỤC NHỚ NỮA..
Phép tính
Thời gian làm phép cộng
Cuộc sống làm phép trừ
Bởi nhân mãi dại khờ
Nên đành chia hạnh phúc !
sưu tầm
Đăng ký:
Bài đăng
(
Atom
)